4/19/12

Bệnh muôn kiếp

Bệnh nào đáng sợ nhất trên thế giới?
Bệnh nào đáng sợ nhất trong cuộc sống của mỗi chúng ta?

AIDS, ung thư đang được coi là những căn bệnh mà ‘bác sĩ bó tay’. Tuy nhiên, ngành y học không ‘bó tay’, họ vẫn đang trong quá trình tìm ra phương thuốc điều trị những căn bệnh thế kỷ này.
Có 5 căn bệnh không chỉ tất cả các ngành khoa học phải ‘bó tay’ mà còn làm thối rữa đạo đức, tha hóa lối sống, kìm hãm phát triển cả một đất nước, một cộng đồng.

1. Bệnh CHẦN CHỪ
Nguyên căn của bệnh này là sự tự ti, sự sợ hãi. Những người mắc bệnh này khi gặp bất cứ vấn đề hay cơ hội nào cũng rất ‘bình thản’. Họ luôn ‘tự hào’ rằng mình ngu dốt và sợ bị thất bại nên phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng và đến khi nào cảm thấy không còn một rủi ro nào nữa mới quyết định hành động. Kết quả là đi ‘rọn rác’ cho những người đi trước.

2. Bệnh LÝ THUYẾT
Nguyên căn của bệnh này cũng xuất phát từ sự sợ hãi cộng với một ‘cái tôi’ quá lớn. Đây là những người đang làm và thích làm thày của người khác. Thay vì chia sẻ cho nhau những trải nghiệm thực tế thì họ dạy cho nhau những thứ mà cả thày và trò sau đó đều không thực hiện, và rồi cứ tiếp tục người này đi dạy người khác nhưng không ai thực hiện. Có bao nhiêu tiến sĩ kinh tế thực sự làm kinh tế? Có bao nhiêu chuyên viên đào tạo sale hàng ngày làm công việc sale? Có bao nhiêu chuyên gia tư vấn làm giàu thực sự giàu?
Sự khác biệt giữa thày giáo và diễn giả là thày giáo chỉ giảng lại những điều mà ông ta học được chứ chưa chắc đã làm được, diễn giả thì chia sẻ những trải nghiệm, bí quyết giúp ông ta có được thành công ngày hôm nay. Vậy nên phải phân biệt rõ những người diễn giả thực hay chỉ là thày giáo tự nhận mình là diễn giả.

3. Bệnh CA THÁN
Đây là bệnh của những người vừa lười vừa bảo thủ. Những người này không bao giờ muốn tìm ra giải pháp để xử lý vấn đề, không bao giờ muốn học hỏi kinh nghiệm thành công của người khác để cải thiện vấn đề mà chỉ biết ngồi trách móc, oán hờn người khác hoặc than thân trách phận. Hành động ca thán này không chỉ làm kết quả mọi việc của người đó tồi tệ hơn mà còn ảnh hưởng tâm lý tiêu cực cho người xung quanh. Và khi bị đào thải thì họ lại tiếp tục than vãn sự đời. Vòng quay ca thán không bao giờ có hồi kết.

4. Bệnh TỰ KIÊU
Có câu ví von rất phù hợp cho những người này “chưa đỗ ông Nghè đã đe hàng Tổng”. Những người này đúng là những con ếch ngồi đáy giếng. Mới học được vài điều gì đó có vẻ cao siêu, mới đạt được vài thành tựu nho nhỏ những đã tưởng mình là ‘siêu sao’, không coi người khác ra gì, tự đóng cửa kiến thức, không cập nhập thêm những nguồn kiến thức khác. Sỉ nhục thay, hầu hết những người này đang phải nai lưng đi làm thuê cho người khác để kiếm miếng ăn hàng ngày.

5. Bệnh THAM LAM
Bệnh này cũng có quan hệ họ hàng với bệnh chần chừ. Đây là những người vô cùng ích kỷ, luôn chỉ nghĩ đến việc ‘nhận’ chứ không bao giờ có khái niệm ‘cho’. Những người này luôn chỉ thích ngồi im chờ đợi cái gì đó thật tốt đẹp đến với mình mà không phải bỏ ra thứ gì. Và đúng với từ “chờ sung rụng”, họ không bao giờ có được điều mình mong muốn vì họ không chịu hiểu khái niệm “tiền nào của nấy”.

Đừng tự hào mình nghèo mà vẫn giỏi, hãy tự hỏi mình giỏi sao vẫn nghèo?!

No comments:

Post a Comment

Thị trường

Giáo dục Việt Nam

Bóng Đá Quốc Tế

Khỏe - Đẹp

Cười

'Ranh' ngôn