Tại sao nhiều phụ huynh cứ phải khổ sở gào thét, đánh đập
con cái nhưng chúng vẫn không làm được như những gì mình mong muốn?
Mong muốn của các bậc phụ huynh đối với con cái đã hợp lý
hay chưa?
Để dạy con nên người, tôi chỉ khuyên các bạn một từ: NHẪN.
Nhẫn ở đây bao gồm: Kiên trì, Vị tha và Lạnh.
1. Kiên trì
Dạy con nên người không phải chuyện một sớm một chiều. Đứa
bé 2 tuổi chỉ có thể tập chào hỏi, thưa gửi, 3 tuổi mới biết tự múc cơm ăn, tự
đánh răng, 4 tuổi mới biết phụ cha mẹ lau dọn nhà, tập tắm gội một mình… chứ
không thể đòi hỏi chúng phải làm được hoàn chỉnh mọi thứ như những người lớn.
Muốn học đại học phải qua được lớp 12, muốn làm Trưởng Phòng
phải có quá trình làm nhân viên trước đó.
Nên muốn dạy con trưởng thành, tự lập phải tìm hiểu tâm sinh
lý trẻ qua từng độ tuổi và phải có một kế hoạch dài hạn 10, 20 năm chứ không
phải chỉ “đến đâu hay đến đó”, hoặc “từ từ rồi nó cũng lớn”.
2. Vị tha
Trẻ con không có kinh nghiệm sống, không biết cảm giác của
người khác nên thường có những trò đùa gây hư hại tài sản hoặc làm người khác
bị đau. Rất nhiều phụ huynh sau đó nổi cáu đánh cho đứa trẻ một trận ra trò như
để hả dạ. Kết quả là đứa bé dần dần không còn dám chơi, dám đùa nữa và trở
thành một đống bột vô dụng.
Những lúc như vậy sao người lớn không tự hỏi rằng hồi mình
nhỏ mình có khác gì chúng không?
Thay vì cáu giận tại sao không điềm tĩnh chỉ cho đứa trẻ
thấy nó đã sai chỗ nào và tự cam kết sẽ không tái phạm! Đây chính là cách giáo
dục bằng tình thương và truyền kinh nghiệm sống cho đứa trẻ thêm khôn lớn.
3. Lạnh
Ông bà, cha mẹ nào mà chẳng thương con, thương cháu! Nhưng
nếu thương không đúng cách thì vô tình đang làm hại đứa nhỏ và làm khổ cho bản
thân mình.
Trẻ càng lớn càng cần phải được tự lập trong sinh hoạt thay
vì suốt ngày được bao bọc bởi vòng tay nâng đỡ của phụ huynh. Rất nhiều phụ
huynh có tâm lý “thôi làm luôn cho con” để đỡ mất thời gian nhưng sẽ tạo thói
quen lệ thuộc cho đứa trẻ. Những đứa trẻ như vậy khi nào mới biết tự đánh răng,
rửa mặt, tự xúc cơm ăn, tự thay đồ, tự đi ngủ…? Và có phụ huynh nào cứ phải
chạy theo phục dịch hết mọi nhu cầu cơ bản cho đứa trẻ mà không nổi cáu? Kết
quả của một tình thương không đúng cách là trẻ hư và tình cảm của đứa trẻ với
phụ huynh ngày càng dạn nứt sau mỗi lần nổi cáu vô lý của người lớn.
Đừng nghĩ rằng cứ mặc cho trẻ tự làm mọi thứ là làm khổ nó,
mà ngược lại. Hãy tạo cho mình một chút “máu lạnh” để tập cho trẻ thói quen tự
lập trong cuộc sống.
Trẻ
thường gây khó chịu nhất là giờ ăn và giờ đi ngủ. Cứ để chúng tự ăn, có vãi cơm
khắp nhà hay phải mất cả tiếng đồng hồ cũng mặc, dần dần chúng sẽ tự biết hoàn
chỉnh mọi thứ. Khi đi ngủ cũng mặc cho chúng tự đi vào giấc ngủ, không hát ru,
không vỗ, không hối thúc, vài ngày đầu sẽ khó chịu nhưng sau đó chúng sẽ có
thói quen ngủ rất tốt.
No comments:
Post a Comment