Có 3 hạng đầu tư khác nhau
trong nhóm này. Nhóm đầu tư này có ý thức rõ về nhu cầu đầu tư. Họ có thể tham
gia vào các chương trình hưu trí ở công ty nơi họ làm việc và quỹ đầu tư hưu
trí khác. Họ thỉnh thoảng cũng có những khoản đầu tư bên ngoài với các quỹ
tương hỗ, thị trường chứng khoán, thị trường trái phiếu …
Nhìn chung, họ là những người
thông minh có nền học vấn vững vàng. Họ chiếm 2/ 3 dân số nước Mỹ, và được các
nhà xã hội học xếp thành “giai cấp trung lưu”. Tuy nhiên, khi đề cập đến chuyện
đầu tư, họ thường không được giáo dục về lĩnh vực đó, hoặc không có sự “tinh vi
chuyên nghiệp” của giới đầu tư. Họ ít khi đọc báo cáo tài chính hàng năm hay
bản cáo bạch của công ty, mà làm sao họ đọc được nhỉ? Họ không được dạy cách
đọc hiểu báo cáo tài chính. Họ thiếu kiến thức về tài chính. Có thể họ có nhiều
bằng cấp cao, có thể là bác sĩ hay thậm chí là kế toán viên, nhưng rất ít người
trong số họ được đào tạo chính thống về những thắng thua trong thế giới đầu tư.
Ở bậc này có 3 hạng đầu tư
khác nhau. Họ thường là những người thông minh, có học thức cao, kiếm được
nhiều tiền và chịu đầu tư. Thế nhưng vẫn có sự khác nhau rõ rệt.
Bậc 3-A. Những người thuộc
bậc đầu tư này tạo thành một nhóm gọi là “không muốn bị làm phiền’’. Những
người này tự thuyết phục mình là họ không hiểu gì về tiền bạc và sẽ không bao
giờ muốn hiểu. Họ thường nói những câu đại loại như :
“Tôi không giỏi tính toán lắm
với mấy con số’’.
“Tôi sẽ chẳng bao giờ hiểu
được thế nào là đầu tư”.
“Tôi quá bận rộn”.
“Sao mà lắm công việc giấy tờ
đến thế”.
“Vấn đề đó quá phức tạp đối
với tôi”.
“Đầu tư là rủi ro”.
“Tôi thích để các nhà chuyên
nghiệp quyết định tiền bạc giùm tôi”.
“Chuyện ấy sao mà phiền phức
đến thế”.
“Chồng (vợ) tôi lo chuyện đầu
tư của gia đình tôi”.
Những
người này chỉ biết bỏ tiền vào kế hoạch hưu trí, còn không thì giao hết cho một
chuyên viên kế hoạch tài chính luôn khuyên họ nên “đa dạng hóa”. Họ gạt tương
lai tiền bạc ra khỏi đầu mình, chỉ biết mỗi ngày đi làm cật lực mà vẫn tự nói
với mình: “Ít nhiều gì thì ta cũng có một chương trình hưu trí”.
Khi họ về hưu, họ sẽ biết
những khoản đầu tư hưu trí của họ đã hoạt động như thế nào ngay mà.
Bạn có biết ai thuộc cấp bậc
3–A không?
Bậc 3–B. Nhóm thứ hai này
được gọi là nhóm của những kẻ “đa nghi”. Những người này biết hết mọi lý tại
sao một khoản đầu tư sẽ bị thất bại. Có những người này bên cạnh bạn thật là
nguy hiểm. Họ nghe có vẻ thông minh, lý luận chặt chẽ, lời nói của họ lại có
trọng lượng vơi bạn vì vị trí công việc họ đang giữ. Họ thành công trên lĩnh
vực chuyên môn của họ, nhưng thực tế họ chỉ là những tên hèn nhát nấp sau cái
vỏ trí thức của mình. Những người đó có thể bảo cho bạn biết chính xác làm thế
nào và tại sao mà mỗi chuyện đầu tư của bạn sẽ bị người ta lừa gạt. Khi bạn đến
hỏi ý kiến của họ về loại cổ phiếu hay một công cụ đầu tư nào đó, bạn sẽ ra về
với tâm trạng hết sức hoang mang và sợ hãi. Những người này thường nói những
câu đại loại như “ồ , trước đây tôi đã từng bị như vậy. Bọn ấy đừng hòng lường
gạt tôi một lần nào nữa”.
Họ thường khoe khoang những
thứ như: “Đại lý môi giới của tôi ở hãng MellLynch hay Dean Witte ... ” Dùng
những tên nổi danh như thế chẳng qua họ chỉ muốn che giấu nỗi bất ổn sâu kín
trong lòng họ.
Nhưng mà kì lạ thay, những
người “đa nghi” như thế lại là những người hay hùa theo đám đông như những con
cừu ngoan ngoãn. Ở chỗ làm, họ tranh thủ đọc những trang tài chính hay tạp chí Wall
Street. Rồi sau đó họ kể lại những gì họ đọc được cho người khác trong giờ giải
lao. Ngôn ngữ của họ toàn những tiếng lóng, những thuật ngữ của giới đầu
tư.
Họ bàn về những mối đầu tư lớn nhưng không bao giờ tham gia. Họ tìm những cổ
phiếu được đăng trên trang nhất, và nếu như bài bình luận tốt, họ sẽ đi mua
những cổ phiếu đó, nhưng điều đó thường là quá trễ. Những nhà đầu tư khôn ngoan
thực sự đã mua chúng từ lâu trước khi giới nhà báo đưa tin về chúng. Những
người ‘đa nghi’ lại không hề biết điều đó.
Khi
gặp tin xấu, họ phê phán và nói những câu như “Tôi biết mà”. Họ nghĩ họ là
người chơi, nhưng thực sự họ là kẻ bình luận đứng ngoài lề. Họ rất muốn tham
gia trò chơi, nhưng tận sâu trong lòng họ lại bị ám ảnh nỗi sợ bị thua, bị mất
tiền. Sự bảo đảm lấn lướt cả sự thú vị và kích động của trò chơi đó.
Các nhà phân tâm học cho biết
sự đa nghi là tổng hợp giữa nỗi sợ và sự ngu dốt, từ đó dẫn đến sự kiêu căng.
Những người như thế thường nhảy vào thị trường khá trễ khi có sự biến động lớn,
chờ đợi đám đông hay có chứng cứ rõ ràng và quyết định đầu tư của họ là đúng vì
họ chờ đợi dấu hiệu thông tin đó, họ nhảy vào thị trường trễ, mua ở giá cao và
bán giá thấp. Khi thị trường suy sụp. Họ gán từ “bị lừa đảo” cho việc mua cao
bán thấp đó. Những điều mà họ sợ xảy ra cứ xảy ra với họ hết lần này tới lần
khác.
Họ mua cao và bán thấp bởi vì
họ quá “ma lanh” cho nên họ trở nên quá cẩn thận. Họ khôn ngoan đó nhưng họ sợ
bị rủi ro và sai lầm, cho nên họ cố học hỏi nhiều hơn để khôn ngoan hơn. Một
khi họ càng biết nhiều, họ chỉ càng thấy nhiều rủi ro hơn, và lại khiến họ miệt
mài tìm hiểu nhiều hơn. Sự cẩn thận đến mức đa nghi thái quá khiến họ cứ lần
nữa mãi và làm cho họ chậm hơn so với mọi người. Họ nhảy vào thị trường khi
lòng tham thắng thế nỗi sợ trong lòng họ.
Tuy nhiên, khía
cạnh xấu nhất của người này là tiêm nhiễm người xung quanh với nỗi sợ khủng
khiếp của họ được che giấu bằng vỏ bọc tri thức. Khi đề cập đến đầu tư, họ có
thể bảo cho bạn biết tại sao mọi chuyện không suôn sẻ nhưng họ lại không thể
bảo bạn làm sao cho mọi chuyện trơn chu. Những người này thường có mặt ở khắp
mọi nơi, từ trong các học viện, chính phủ cho đến tôn giáo, hệ thống thông tin
đại chúng. Họ ưa nghe chuyện khủng hoảng tài chính hay vụ bê bối để họ có thể
“truyền bá” đi. Thế nhưng, họ hầu như rất hiếm có những điều gì tốt để kể về
thành công tài chính. Người đa nghi rất dễ khám phá ra những gì sai lầm đó
chính là cách họ tự bảo vệ mình không bị lộ tẩy sự thiếu hiểu biết của mình.
Những
người đầu tư này được gọi là Cynics. Từ nay có nguồn gốc xuất phát từ một
trường phái thuộc Hylap cổ đại. Thời ấy, trường phái này bị xã hội khinh bỉ vì
sự kiêu căng và thái độ dè bỉu mỉa mai của họ đối với thành công hay công trạng
của người khác. Khi đả động đến tiền bạc có rất nhiều người thuộc loại này mà
những người đó có học vấn cao và thông minh. Hãy cận thận trước những người này
và đừng bao giờ cho phép họ soi mói đến các giấc mơ tài chính của bạn. Dĩ
nhiên, trong thế giới tiền bạc không thiếu hạng người lừa đảo, mánh mung bịp
bợm, nhưng thử hỏi có ngành nào mà lại không có những câu ấy không?
Bạn có thể làm giàu nhanh mà
không cần nhiều tiền và không phải chịu nhiều rủi ro. Điều đó hoàn toàn có thể
nhưng chỉ khi nào bạn sẵn sàng cho phép con người bạn dám tin tưởng vào khả
năng hiện thực đó. Một trong những việc bạn làm là để cho đầu óc của bạn cởi mở
và phóng khoáng và hãy đề phòng trước hạng người đa nghi hay những kẻ bịp bợm.
Cả hai loại người đó rất nguy hiểm về tiền bạc.
Bạn có biết ai thuộc cấp bậc
3-B không?
Bậc 3-C. Nhóm thứ ba trong
bậc đầu tư này là những người “cờ bạc”. Trong khi những kẻ “đa nghi” quá cẩn
thận, nhóm này lại khá cẩu thả. Họ nhìn vào thị trường chứng khoán, hay bất cứ
thị trường đầu tư nào, giống như cách họ nhìn vào thị trường sòng bạc ở Las Vegas . Đó chỉ là may
mắn. Họ ném con xúc xắc và cầu nguyện. Nhóm này không có một quy tắc hay một
quy luật đầu tư nào cả. Họ muốn hành động như những “tay chơi lớn”, cho nên họ
cứ ngụy trang như những đại gia lắm tiền cho tới khi họ thắng hay thua hết, cơ
hội thua thường xảy ra rất nhiều. Họ tìm kiếm những “bí mật” đầu tư hay thứ
phép thuật mê tín “chiếc chén thánh”. Họ luôn tìm cách đầu tư mới mẻ và hồi
hộp. Thay vì cần phải có sự cần mẫn dài hạn để học hỏi và hiểu biết, họ chỉ
quan tâm đến những “mánh khoé” hay những ngõ tắt.
Họ
nhảy vào mua bán háng hóa, những cổ phiếu lần đầu bán ra công chúng, gas và dầu, gia súc, hay bất cứ thứ công cụ đầu tư nào mà con người có. Họ thích dùng
kỹ thuật đầu tư “phức tạp’ như biên độ giao dịch, quyền mua bán cổ phần...họ
nhảy vào chơi mà không biết ai là người chơi và ai là người đặt ra luật chơi.
Những người này là người đầu
tư tệ hại nhất trên hành tinh. Họ luôn cố đánh nhanh thắng nhanh và biến. Khi
được hỏi tình hình đầu tư như thế nào họ luôn miệng nói “chỉ huề vốn” hay “lời
được một tí tẹo” thực tế là họ chỉ mất tiền, và mất nhiều tiền. Loại người đầu
tư này mất đến 90% cơ hội, họ không bao giờ bàn về chuyện thua cuộc của họ cả, họ
chỉ nhớ đến “cú thắng ngoạn mục” cách đây 6 năm, họ tự cho mình là khôn ngoan
và không chịu thừa nhận họ chỉ may mắn mà thôi. Họ nghĩ tất cả những gì họ cần
làm là chỉ cần thắng “một cú lớn” thôi là họ sẽ sống thoải mái và giàu có. Xã
hội gọi kẻ này là những “tay cờ bạc hết thuốc chữa”. Thực tế sâu xa là khi đề
cập đến chuyện đầu tư tiền bạc, họ chỉ là những kẻ lười biếng.
Bạn có biết ai thuộc cấp bậc 3-C không?
No comments:
Post a Comment