11/11/11

Muốn hái quả phải trồng cây



Tại sao có người luôn thấy mình “đen đủi”, lĩnh vực gì cũng không thành công? Hết thất bại này lại gặp thất bại khác!
Tại sao có người rất ít gặp thất bại mà chỉ toàn thấy thành công này nối tiếp thành công kia?
Đáp án cho sự khác nhau đó là 2 từ “đầu tư”.

Cuội và Bờm là đôi bạn tri kỷ từ nhỏ và cùng tốt nghiệp 1 trường.
Cuội rất lanh lợi, liều lĩnh, Bờm thì từ tốn, thật thà.
Tốt nghiệp xong cả 2 đều có công việc ổn định lo cho bản thân và chuẩn bị cho việc lập gia đình.
Ngày nọ, Phú Ông mở cuộc thi kén rể. Thời hạn là 1 năm, chàng trai nào tặng cho con gái Phú Ông trái đào mà cô khen ngon nhất sẽ được chọn làm rể. Trai làng tham gia rất đông, trong đó có cả Cuội và Bờm.
Ngoại trừ Bờm, Cuội và tất cả các thành viên khác có chung 1 cách làm, đó là đi tìm xem ở đâu có cây đào thì hái trộm.
Có những hôm Cuội hái được rất nhiều đào nhưng cũng phải trả giá bằng những vết thương hàng rào cứa, chó cắn, chủ nhà đuổi đánh… Tất cả số số đào hái được Cuội cũng chẳng dám ăn thử vì sợ nhỡ ăn phải trái ngon nhất thì hỏng đại sự. Và Cuội dâng tặng toàn bộ số đào đó cho con gái Phú Ông. Nàng hỏi Cuội số đào này ở đâu và trái nào ngon nhất thì Cuội chỉ biết trả lời đi hái về và không biết trái nào ngon nhất. Nàng nói Cuội rằng nàng không thể ăn hết số đào này để tìm ra trái ngon nhất và hãy tiếp tục tìm kiếm trái nào ngon nhất thì mang về.
Thế là Cuội lại tiếp tục cuộc hành trình vô vọng đi khắp nơi để tìm kiếm trái đào ngon nhất. Nhưng cây đào nào anh ta cũng chỉ nhìn thấy được những trái còn xanh hoặc rất xấu treo lủng lẳng ai cũng có thể hái được.
Về phần Bờm, anh ta không làm giống như những người còn lại mà anh mua cây đào giống về trồng trong vườn. Ngày ngày Bờm dành thời gian rảnh rỗi để tưới cây, chăm bón cho cây. Cây đào lớn nhanh như thổi và từ từ cho ra những trái đào “baby”. Bờm hàng ngày lại bắt sâu, lau chùi sạch sẽ những trái đào trên cây. Việc chăm sóc cây đã trở thành niềm vui mỗi ngày của Bờm.
Ngày cuối cùng của hạn kén rể cũng là ngày cây đào đã cho ra những trái chín nhất, đẹp nhất. Bờm trèo lên ngọn trên cùng của cây đào và hái 1 trái chín mộng, to nhất, đẹp nhất. Sau đó Bờm nâng niu cây đào trên tay cúi đầu cám ơn cây đào trước khi đến nhà Phú Ông. Khi gặp con gái Phú Ông, Bờm trân trọng dâng trái đào cho nàng và nói “Cây đào của tôi trái nào cũng ngon, nhưng đây là trái đào mà tôi hái trên ngọn cao nhất”. Tiểu thư nâng niu trái đào trên tay và nói “Chàng chính là trái đào ngon nhất dành cho ta!”.

Bài học của câu chuyện rằng, thành công lớn nhất chỉ do chính mình gây dựng lên và phải biết trân trọng nó.

Hòn đá cuội



Trong một buổi nói chuyện với một nhóm các doanh nhân, một chuyên gia trình bày về cách sử dụng thời gian có hiệu quả. Đứng trước những người khá thành đạt trong cuộc sống, ông mỉm cười: “Sau đây là một câu hỏi trắc nghiệm”. Ông ta lấy từ gầm bàn một cái lọ rộng miệng cỡ 4 lít và một cái túi chứa những hòn đá cuội to bằng nắm tay. Ông lần lượt đặt từng hòn đá vào lọ cho đến khi không bỏ vào được nữa. “Cái lọ đã đầy chưa?” – ông hỏi.


“Đầy rồi” - mọi người đáp. “Thật không?” – ông lấy từ gầm bàn ra một túi sỏi nhỏ đổ từ từ vào lọ và lắc cho các hòn sỏi chen vào tất cả các khoảng trống giữa các hòn đá cuội. Ông nhoẻn miệng cười và hỏi: “Cái lọ đầy chưa?”

Lần này thì mọi người dường như bắt kịp ông. Ai đó trả lời: “Chắc là chưa”.

“Tốt!” – ông nói và lấy ra một túi cát đổ vào lọ và cát chen đầy vào các khoảng trống giữa những hòn đá cuội và hòn sỏi. Một lần nữa, ông hỏi: “Cái lọ đầy chưa?”

“Chưa” - mọi người nhao nhao. “Tốt” – ông lập lại và vớ lấy bình nước đổ vào lọ cho đến khi nước ngập đến miệng lọ. Ông ngước nhìn mọi người và hỏi: “Minh họa này nói lên điều gì?”.

Một nhà kinh doanh nhanh nhẩu đáp: “Vấn đề là cho dù kế hoạch làm việc của bạn có sít sao thế nào đi nữa, nếu cố gắng bạn luôn có thể làm thêm nhiều việc nữa!”

“Không phải” – ông đáp – “Đó không phải là vấn đề. Điều mà minh họa vừa rồi nói lên là nếu bạn không đặt những hòn đá cuội vào lọ trước, bạn sẽ không bao giờ còn có thể nhét chúng vào được nữa”.

Cái gì là những “hòn đá cuội” trong cuộc sống của bạn? Có thể là một dự án, một hoài bão mà bạn muốn thực hiện, thời gian với những người mà bạn thương yêu, học vấn của bạn, sức khỏe của bạn.. Nhưng nhớ đặt những “hòn đá cuội” đó vào lọ trước hoặc bạn sẽ không bao giờ nhét chúng vào được. Chúng ta luôn cố gắng làm thật nhiều việc trong khoảng thời gian giới hạn của mình. Nhưng điều quan trọng là những việc mà bạn đang làm có thật sự có ý nghĩa?

Thế thì tối nay hay sáng mai khi bạn suy ngẫm về câu chuyện này, hãy tự hỏi chính bản thân mình rằng điều gì là những “hòn đá cuội” trong cuộc sống của chính bạn và hãy đặt chúng vào trong lọ trước.



PS: Cuộc sống luôn phải có nền tảng vững chắc rồi mới hoàn thiện bằng những yếu tố bổ sung.
Bài học cho doanh nhân là 'thị trường không bao giờ bão hòa, chỉ có tư tưởng phát triển khách hàng bị bão hòa'.

Những câu chuyện về thành công



Sự khác biệt

Là bạn thân cùng tốt nghiệp một trường, Chang và Jing cùng xin vào làm chung trong một công ty. Cả hai anh đều làm việc rất siêng năng. Sau nhiều năm làm việc, Jing được đề bạt làm giám đốc kinh doanh trong khi Chang vẫn làm đại lý bán hàng.

Bức xúc dồn nén, một ngày kia, Chang quyết định nộp đơn xin nghỉ việc và trút bầu tâm sự với “sếp” rằng lãnh đạo không coi trọng những nhân viên làm việc chăm chỉ mà chỉ đề cử người giỏi nịnh bợ, tranh thủ (?!).

Biết rằng Chang đã làm việc rất chăm chỉ trong nhiều năm, nhưng để giúp Chang nhận ra sự khác biệt giữa anh ta và Jing, ông chủ hãng đã yêu cầu Chang đi ra chợ tìm xem có người bán dưa hay không. Chang quay trở về và trả lời có.

Ông chủ lại hỏi bao nhiêu tiền một ký dưa? Chang quay trở lại chợ để hỏi và về trả lời cho ông chủ là 10 đồng một ký dưa. Ông chủ lại hỏi dưa còn tươi không? Chang tuy đã bực nhưng vẫn quay trở lại chợ để hỏi và trả lời cho ông chủ là thấy dưa còn rất tươi ngon.

Ông chủ nói với Chang: “Khi tôi hỏi Jing cùng một câu hỏi đã hỏi anh, Jing đi và về trả lời: Ở chợ chỉ có một người bán dưa với giá 10 đồng một ký, họ nói nếu mua 10 ký sẽ chỉ tính tiền 9 ký. Họ mới nhập dưa về hôm qua, còn rất tươi, nhiều người mua quá nên trên quầy chỉ còn 102 ký dưa. Hai ngày nữa sẽ có chuyến dưa mới về!”.

Nghe xong Chang cảm thấy rất thấm thía và nhận ra được sự khác biệt giữa anh và Jing. Anh quyết định không nghỉ việc nữa.

***

Đòn quyết định

Vị tướng và là nhà thám hiểm Hernando Cortes đưa quân đổ bộ lên bờ biển Veracruz Mexico - lãnh địa Tây Ban Nha vào năm 1519, ông ta muốn chinh phục vùng đất này. Với một đội quân không mạnh nếu so về lực lượng, càng bi kịch hơn khi quân của ông lại phải chiến đấu với một cơn dịch bệnh nguy hiểm đang hoành hành.
Đứng trước thời khắc lịch sử, hoặc toàn quân quay về an toàn, hoặc trở thành những người hùng dù sống hay chết, ông đã ra lệnh đốt thuyền, triệt tiêu con đường thoái lui an toàn và duy nhất của cả đội quân lúc này.
Đội quân của ông không còn con đường nào khác là phải chiến đấu và chiếm đóng vùng đất của địch, và họ đã thành công. Tưởng như hành động ấy là con đường tự sát, nhưng không, đó là lối dẫn đến một cuộc sống nơi vùng đất mới.

Chúng ta luôn mạnh mẽ, kiên cường, bản lĩnh, nhất là lúc chúng ta bị rơi vào nghịch cảnh, bị dồn vào chân tường, bị rớt vào những đêm đen của cuộc đời. Bản năng sống còn nơi con người rất mạnh mẽ. Khi bị đặt trước cái chết và sự sống, chúng ta luôn chọn sự sống và vùng dậy đấu tranh cho đến hơi thở cuối cùng. Áp lực và thử thách luôn kích thích cho hành động. Những khoảnh khắc dễ chịu, thoải mái lại không làm bạn trưởng thành phát triển, chỉ làm bạn dễ dàng ngủ quên. Thử nhìn lại cuộc đời những người vĩ đại và những nhà lãnh đạo vĩ đại, bạn sẽ thấy: họ là những con người rất đỗi bình thường, thậm chí có những người chẳng được học hành đến nơi đến chốn. Song, điều duy nhất họ có chính là sức vươn lên trong cuộc sống. Họ chẳng bám vào điều gì khác ngoài giá trị và sức mạnh nội tại của bản thân họ. Đó chính là mạch nguồn giúp tuôn trào sức năng mạnh mẽ để vượt qua nghịch cảnh, chinh phục những đỉnh cao thành tựu và cống hiến những giá trị tốt đẹp cho đời.

Hãy luôn tự hỏi mình: Nếu chiếc thuyền công việc, sự nghiệp, mối quan hệ…của bạn bị đốt, bạn sẽ làm gì? Khi ấy bạn có chọn lựa đứng lên để tiếp tục đi đến một tầm cao mới, mạnh mẽ hơn, thành tựu hơn, vĩ đại hơn? Hay bạn sẽ đầu hàng số phận?

***

Cách đích 90 cm

Darby bị cơn sốt vàng hấp dẫn và quyết định đi xuống phía tây để đào vàng với mong muốn trở thành người giàu có.
Ông bỏ qua lời can ngăn của mọi người và quyết định ra đi với cuốc, xẻng để đào vàng. Công việc rất cực khổ nhưng ham muốn sở hữu nhiều tiền đã giúp ông quết tâm. Sau nhiều tuần lao động, phần thưởng của ông là một quặng sáng. Ông cần máy móc để mang quặng đó lên mặt đất. Ông bí mật phủ quặng đó lại, đánh dấu rồi quay về kể cho những người thân quen và đề nghị họ giúp đỡ. Mọi người tập trung tiền cho Darby vay để mua máy khoan và vận chuyển đến mỏ vàng.
Chiếc xe đầu tiên chở quặng được chuyển tới một lò nấu kim loại. Điều đó đã chứng tỏ Darby đã có một quyết định hoàn toàn đúng đắn, và chỉ cần vài chuyến xe như vậy ông sẽ trả hết nợ nần và trở thành tỉ phú.
Máy khoan càng khoan sâu xuống, hi vọng của Darby càng tăng. Thế nhưng, mạch của quặng vàng đột nhiên biến mất. Ông đã đi gần hết con đường nhưng lại không thấy mỏ vàng đâu. Họ tiếp tục đào, cố gắng trong tuyệt vọng để tìm lại được mạch vàng, nhưng tất cả đều trở nên vô ích.
Cuối cùng, ông quyết định từ bỏ.
Ông bán chiếc máy cho một người mua đồ cũ với giá vài trăm đô la và trở về nhà, làm đủ nghề để mưu sinh và trả nợ.
Trong khi đó, người mua chiếc máy khoan lại không ngốc nghếch như những người cùng nghề. Ông ta mời một kỹ sư mỏ về để xem xét và tính toán một chút. Người kỹ sư cho biết dự án đó thất bại vì những người tìm ra mạch vàng này không hiểu về “nguyên lý mạch”. Tính toán của anh kỹ sư cho thấy chỉ cần đào thêm 90cm nữa là có thể tìm thấy mạch vàng.
Người mua máy khoan đã kiếm được hàng triệu đô la từ mạch vàng đó vì ông ta tỉnh táo để biết tìm một chuyên gia tư vấn trước khi quyết định từ bỏ.

***


Nhát búa nghìn đô

Một tàu đánh cá nọ trước khi ra khơi thì bị trục trặc kỹ thuật. Chủ tàu cho gọi rất nhiều thợ đến xem xét, sửa chữa nhưng vẫn không tìm ra bệnh của con tàu.
Ông được mách làng bên có một thợ máy rất giỏi và đã mời qua để sửa tàu.
Ông thợ máy đến xem xét rất lâu, từng chi tiết khiến mọi người nóng ruột và nhiều người tỏ ra bực mình.
Cuối cùng, ông thợ máy lấy trong túi đồ nghề ra một chiếc búa và gõ vào một thiết bị máy tàu. Con tàu hoạt động bình thường trở lại. Mọi người đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi người thợ máy.
Khi ông chủ tàu hỏi tính tiền công, ông thợ máy ra giá 1000 đô la, mọi người ngạc nhiên và phản đối, ông chủ tàu yêu cầu ông thợ máy liệt kê chi tiết công việc và giá tiền từng công việc. Ông thợ máy liệt kê: “Tiền công gõ búa 2 đô la, tiền công tìm ra chính xác vị trí gõ búa 998 đô la”.
Những người phản đối với giá tiền đó nhưng riêng chủ tàu vui vẻ trả tiền và nói với ông thợ máy “cám ơn ông đã dạy cho tôi một bài học rất bổ ích”.

Bài học làm người

Cậu bé nóng tính
Ngày xưa có một cậu bé xấu tính. Bố cậu đưa cho cậu một túi đinh và bảo cậu cứ mỗi lần cậu mất kiên nhẫn và/hoặc cãi nhau với ai, thì đóng một cái đinh vào hàng rào.
Ngày đầu tiên, cậu đóng 37 cái đinh vào hàng rào. Các tuần sau, cậu biết cách tự kềm chế, nên số đinh đóng vào hàng rào bớt dần ngày qua ngày : cậu đã khám phá ra là tự kềm chế thì dễ hơn là đóng đinh.
Cuối cùng, đến một ngày kia, cậu không phải đóng cái đinh nào vào hàng rào nữa. Thế là cậu đi gặp bố và thưa rằng hôm nay cậu không phải đóng cái đinh nào.
Ông bố mới bảo cậu là cứ ngày nào cậu không mất kiên nhẫn, thì nhổ một cái đinh khỏi hàng rào. Ngày lại ngày trôi qua, và cuối cùng cậu bé có thể nói với bố là cậu đã nhổ mọi cái đinh khỏi hàng rào.
Ông bố dẫn cậu con ra trước hàng rào và bảo: «Con này, con đã xử sự tốt rồi, nhưng con nhìn tất cả các cái lỗ đinh trên hàng rào đi. Hàng rào này sẽ không bao giờ như trước được nữa. Khi con cãi nhau với ai và nói điều gì xấu xa, con đã để lại cho người ấy một vết thương như vết đinh này. Con có thể đâm con dao vào một người rồi rút dao ra, nhưng sẽ mãi mãi còn một vết thương. Con có xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương vẫn còn đó. Một vết thương do lời nói cũng làm đau như một vết thương trên thân thể. Những người bạn là những viên ngọc quý hiếm, họ làm cho con cười và khuyến khích con. Họ sẵn sàng lắng nghe con khi con cần họ, họ nâng đỡ con và mở lòng ra với con. Con cũng hãy cho các bạn con thấy là con yêu thương họ đến đâu».
***
Bác thợ xây
Một công ty xây dựng có một bác thợ xây rất giỏi tay nghề nhưng đã đến tuổi về hưu. Mặc dù còn đủ sức khỏe để tiếp tục công việc và được các đồng nghiệp khuyên tiếp tục công việc thêm vài năm nữa nhưng bác thợ xây vẫn khăng khăng muốn về hưu để dành thời gian chăm sóc cho gia đình của mình mà lâu nay bác chỉ lo đi làm kiếm tiền để trang trải cuộc sống chứ không có nhiều thời gian dành cho họ.
Không còn cách nào thuyết phục được, vị giám đốc công ty bèn gọi bác thợ xây vào phòng và đề nghị bác chủ trì giúp công ty xây thêm một căn nhà cuối cùng trong sự nghiệp của bác trước khi bác nghỉ hưu. Bác thợ xây đồng ý, và như bình thường, sau vài tháng thì đội của bác đã hoàn tất căn nhà đúng như tiến độ.
Ngày chia tay bác thợ xây, vị giám đốc quyết định lấy căn nhà bác mới xây xong để làm nơi tổ chức tiệc nhằm mục đích tiết kiệm và tạo không khí tình cảm, nhớ ơn bác thợ xây. Cuối buổi tiệc, sau vài lời phát biểu cám ơn bác thợ xây, vị giám đốc lấy trong cặp ra một phong bì và đại diện toàn thể công ty trao tặng món quà cho bác thợ xây. Bác thợ xây được đề nghị mở gói quà và thật ngạc nhiên, đó chính là giấy tờ sở hữu căn nhà mà đội của bác vừa xây xong.
Bác thợ xây vô cùng cảm động nói lời cám ơn tới toàn thể đồng nghiệp và vị giám đốc, tuy nhiên sau đó bác cũng bày tỏ một sự nuối tiếc "giá tôi được biết trước điều này thì tôi đã chọn những vật liệu tốt nhất để xây căn nhà này".
Bài học là hãy luôn coi trọng mọi thứ mình làm vì một ngày nào đó nó sẽ trở thành vật sở hữu của mình.
***
Nhân nào quả nấy
Có một gia đình nghèo sống 3 thế hệ gần một khu rừng.
Một hôm, người bố ngồi đan một chiếc địu, đứa con thấy vậy hỏi bố đan địu làm gì, người bố trả lời con “ông già rồi, suốt ngày chỉ nằm một chỗ không làm được gì, nhà ta thì nghèo, bố kiếm tiền lo cho người khỏe mạnh còn khó khăn, nên giờ bố địu ông lên rừng cho gia đình bớt khổ”. Hôm sau, người bố đeo địu cõng ông lên rừng và bỏ ông ở đó với nắm cơm.
30 năm sau, đứa con đã trưởng thành và cũng ngồi đan một chiếc địu. Người bố nằm trên giường hỏi con đan địu làm gì, người con trả lời “con đan địu để dùng cho việc rất quan trọng đối với gia đình”. Người bố nghĩ rằng con đan địu để mai đi kiếm củi nhiều hơn lo cho gia đình nên rất mãn nguyện. Hôm sau, người con đeo địu cõng bố lên rừng và bỏ bố ở đó với nắm cơm và nói “Bố ở đây với ông nội cho gia đình bớt khổ”.
***
Trong cơn nóng giận

Buổi sáng nọ, Thành Cát Tư Hãn và các thuộc hạ của ông đi săn. Thành Cát Tư Hãn mang theo trên cánh tay của ông con chim ưng mà ông yêu thích. Đến trưa không được gì cả, Thành Cát Tư Hãn quay lại chỗ cắm trại, và để khỏi phải cáu kỉnh với đám thuộc hạ, ông rời nhóm, cỡi ngựa đi một mình. Trong sức nóng của mùa Hè, ông khát nước nhưng mọi dòng suối đều khô cạn. Thế rồi, hết sức ngạc nhiên, ông nhìn thấy một dòng nước nhỏ chảy ra từ một tảng đá ngay trước mặt ông.
Ông lấy ra chiếc cốc bằng bạc ra hứng nước. Thật lâu nước mới chảy đầy cốc và, ngay khi ông đưa chiếc cốc lên môi thì con chim ưng bay lên và giật chiếc cốc rồi ném nó xuống đất.
Thành Cát Tư Hãn giận lắm, nhưng vì con chim ưng rất được ông yêu thích nên ông cúi xuống nhặt chiếc cốc lên, lau sạch bụi, và lại hứng nước. Khi nước chỉ mới được nửa cốc, con chim ưng lại lao đến tấn công làm đổ nước.
Lần nầy, ông rút kiếm ra khỏi vỏ, nhặt chiếc cốc và lại hứng nước, vừa canh chừng dòng nước, vừa để ý đến con chim ưng. Ngay lúc ông có đủ nước trong cốc và sắp uống, thì con chim ưng lại bay lên và lao về phía ông. Thành Cát Tư Hãn, với một nhát kiếm, đâm thủng qua lồng ngực con chim.
Dòng nước kia đã khô cạn ; và Thành Cát Tư Hãn leo lên tảng đá để tìm nguồn suối khác. Ông kinh ngạc khi thấy có một vũng nước, và ngay giữa vũng nước đó là xác một con rắn độc nhất của miền đất này. Nếu ông lỡ uống nước đó, chắc hẳn ông đã chết rồi. Thành Cát Tư Hãn quay lại chỗ cắm trại, ôm theo xác của con chim ưng. Ông ra lệnh làm một bức tượng chim bằng vàng, và trên một cánh chim, ông khắc dòng chữ :
“Thậm chí khi một người bạn làm điều gì đó anh không thích, người đó vẫn cứ là bạn của anh”.
Và trên cánh bên kia, ông khắc dòng chữ :
“Bất cứ hành động nào được thực hiện trong sự giận dữ đều là hành động đưa đến sự thất bại”.

Bill Gates & Steve Jobs



Trước khi về hưu, Bill Gates - ông chủ của tập đoàn máy tính lớn nhất thế giới Microsoft - đã đưa ra 10 lời khuyên dành cho các bạn thanh niên trên con đường lập nghiệp.

1. Thế giới vốn không công bằng. Bạn biết điều này chứ? Dù bạn có nhận thấy sự bất công trong xã hội hay không thì cũng đừng hy vọng làm thay đổi được nó. Việc cần làm là hãy thích nghi với nó.
(Sở dĩ như vậy là một mình bạn sẽ không thể nào làm thay đổi được sự bất công trong xã hội).


2. Mọi người sẽ không bao giờ ngó ngàng đến lòng tự trọng của bạn, điều mà họ quan tâm chính là thành tựu mà bạn đạt được. Do đó, trước khi có được những thành tựu thì bạn đừng nên quá chú trọng hay cường điệu lòng tự trọng của bản thân mình lên.
(Lòng tự trọng quá cao sẽ tỷ lệ thuận với sự bất lợi trong công việc của bạn).


3. Thường thì bạn sẽ không thể trở thành CEO nếu chỉ mới tốt nghiệp trung học. Nhưng khi bạn đã trở thành một CEO thì không còn ai để ý là bạn mới chỉ có tốt nghiệp trung học nữa.
(Lúc này người ta sẽ đánh giá và quan tâm nhiều đến năng lực hơn là bằng cấp của bạn).


4. Khi bạn gặp khó khăn hay bế tắc trong công việc thì đừng có oán trách số phận. Điều bạn học được khi gặp trắc trở chính là kinh nghiệm và bài học để lần sau không bao giờ mắc phải nữa.
(Điều cần làm lúc này là trấn tĩnh và bắt tay làm lại từ đầu).


5. Nên hiểu một điều rằng: Trước khi có bạn, bố mẹ bạn không phải là những người “chán ngắt, vô vị” như bạn của ngày hôm nay đã nghĩ. Đây chính là cái giá rất lớn mà bố mẹ đã phải trả cho sự trưởng thành của bạn.
(Bạn phải có nghĩa vụ đền đáp công ơn với những người đã dành cả cuộc đời mình cho sự sống và trưởng thành của bạn).


6. Khi đi học, bạn đứng thứ mấy trong lớp cũng không phải là vấn đề quan trọng. Nhưng khi đã bước chân ra xã hội thì mọi việc lại không đơn giản như vậy. Dù đi đâu hay làm công việc gì bạn cũng nên tạo đẳng cấp cho mình.
(Luôn tự nhủ rằng bạn sẽ luôn là người đứng đầu, như vậy bạn sẽ có động lực và tinh thần nhiều hơn cho sự nghiệp của bản thân).


7. Khi đi học, bạn luôn mong chờ đến ngày nghỉ lễ, Tết. Khi đi làm thì hoàn toàn không giống vậy, dường như là bạn sẽ không được nghỉ ngơi. Công việc sẽ cuốn bạn đi bất cứ lúc nào kể cả ngày nghỉ.
(Nếu là một nhân viên luôn mong chờ ngày nghỉ lễ thì bạn sẽ bị lạc hậu hơn so với những nhân viên khác. Sự lạc hậu này còn luôn đồng hành với sự đào thải và thất nghiệp).


8. Khi ngồi trên ghế nhà trường, lúc gặp khó khăn trong học tập thì có giáo viên giúp đỡ bạn. Tuy nhiên, nếu lúc đó bạn lại cảm thấy mọi khó khăn đều do những yêu cầu quá nghiêm khắc từ phía giáo viên thì bạn đừng nên đi làm sau khi tốt nghiệp. Đơn giản nếu như không có những yêu cầu nghiêm khắc từ phía công ty thì chắc chắn bạn sẽ không làm được gì và sẽ nhanh chóng thất nghiệp, hơn nữa lúc này sẽ không có ai giúp đỡ bạn cả.
(Nên nhận thức được rằng: Công ty sẽ luôn yêu cầu cao hơn rất nhiều so với trường học. Vì ở trường học, dù bạn có học được hay không thì chỉ ảnh hưởng đến cá nhân bạn. Còn ở công ty bạn có làm được việc hay không thì lại ảnh hưởng đến rất nhiều người).


9. Mọi người đều thích xem phim truyền hình, nhưng bạn không nên xem nhiều vì đó không phải là cuộc sống của bạn. Vì công việc ở công ty mới phản ánh cuộc sống thực của bạn.
(Bạn không nên xem nhiều vì tư tưởng của bạn sẽ bị ảnh hưởng bởi những bộ phim truyền hình đó. Cuộc sống của bạn nên do bạn quyết định).


10. Không bao giờ phê bình người khác sau lưng của họ, đặc biệt đừng bao giờ phê phán sếp là người không có năng lực, điều này là không đúng.
(Nếu bạn có thắc mắc gì trong công việc thì nên nói ý kiến của mình trước mặt mọi người. Còn nếu như bạn luôn giữ thái độ và hành động phản kháng sau lưng người khác thì chỉ có bất lợi cho bạn mà thôi).
***

Thị trường

Giáo dục Việt Nam

Bóng Đá Quốc Tế

Khỏe - Đẹp

Cười

'Ranh' ngôn